Chùa Thiên Lộc nằm ở thôn Phú Ân Nam, xã Diên An, huyệnDiên Khánh, Khánh Hòa. Đây là một ngôi chùa cổ đẹp, được liệt vào hàng danh thắng, hàng năm có cả chục ngàn khách du lịch tìm tới. Chùa đã được trùng tu nhiều lần. Không ai xác định được niên đại xây dựng chùa, nhưng những cổ vật có mặt trong chùa cho biết ngôi chùa đầu tiên đã được xây dựng cách đây hàng thế kỷ.
Chùa được xây dựng trên một vị trí khá đẹp, mặt chùa hướng về dãy núi Chín Khúc(còn gọi là núi Hoàng Ngưu), bên cạnh chùa là dòng sông chỉ có nước vào mùa mưa lũ nên gọi là sông Cạn. Trong khuôn viên chùa có Miếu Ông Thạch thờ một tượng đá xanh, điêu khắc phần âm dương nam nữ (Yoni và Linga), đây là phiến đá cổ của người Chăm để lại với diện tích khoảng 1m2. Phần Linga nổi hẳn lên trên, phần Yoni khắc chìm xuống dưới rất khéo léo.
Sau lưng chùa có Miếu Bà Sáu. Việc dựng thờ miếu Bà Sáu từ một câu chuyện huyền thoại do dân quanh vùng truyền tụng. Chuyện kể, Bà Sáu ăn ở tốt, nhưng đơn độc và sống rất nghèo trong một túp lều tranh dột nát… Một buổi tối, có bốn người khách lỡ đường được bà cho tá túc qua đêm chính là bốn con rắn do Long Vương sai đi lấy gỗ. Cảm kích trước lòng tốt của bà, họ đã cho nước dâng, kéo tới trước nhà bà một bè gỗ lớn để bà dựng nhà, nhưng bà đã tặng toàn bộ số gỗ này để dựng chùa. Vì thế chùa có tên là Thiên Lộc (lộc trời ban).
Chùa Thiên Lộc nằm sâu trong một vùng đất làng quê, khá yên tĩnh và thơ mộng. Trước cửa chùa là một hồ sen hình bán nguyệt, nơi đó có một tượng Phật Bà Quan Âm. Trong sân chùa có 12 cây tùng được trồng rất hài hòa theo tích “Thập nhị nhân duyên”.
Trong chùa còn có hai cổ vật là Bảo chúng (chuông dùng báo thức chúng tăng) có từ thời Trịnh Nguyễn phân tranh. Vật thứ hai là Cây Trính có khắc chữ cho biết chùa từng đã được trùng tu vào năm Tự Đức thứ 9 (1856). Riêng chiếc Đại Hồng chung của chùa được rót đồng đúc nên vào ngày 29-9-1966 nặng tới 340 kg, cao 1,6 m. Đây cũng là chiếc Đại Hồng chung lớn nhất nhì trong tỉnh Khánh Hòa với tiếng vang rất xa khi đánh lên.
Sau chùa Thiên Lộc có một cây bồ đề to lớn, vòng ôm bốn người giang tay, cao 60m, tán xòe 40m. Theo các sư trù trì, cây được rồng vào năm 1959. Đây là cây bồ đề rất đẹp, trở thành điểm tham quan cho du khách và là nơi sinh hoạt của các em học trò quanh vùng vào các ngày nghỉ.